《明月何皎皎》:
兩漢:佚名
míng yuè hé jiǎo jiǎo ,zhào wǒ luó chuáng wéi 。
明月何皎皎,照我羅床幃。
yōu chóu bú néng mèi ,lǎn yī qǐ pái huái 。
憂愁不能寐,攬衣起徘徊。
kè háng suī yún lè ,bú rú zǎo xuán guī 。
客行雖雲樂,不如早旋歸。
chū hù dú páng huáng ,chóu sī dāng gào shuí !
出戶獨彷徨,愁思當告誰!
yǐn lǐng hái rù fáng ,lèi xià zhān shang yī 。
引領還入房,淚下沾裳衣。
譯文:
明月是如此的皎潔明亮,將我羅制的床幃都照亮了。
夜裡心中惆悵無法入睡,披衣而起在空屋內徘徊。
客居在外雖然有趣,但是怎比得上早日回家呢。
走出房門獨自在月下彷徨,滿心愁苦應該告訴誰呢?